1.MỞ BÀI:
-Giới thiệu Thanh Hải và đôi nét về thể loại tác phẩm.
-Đôi nét về "Mùa xuân nho nhỏ"
2.THÂN BÀI:
a.-Mở đầu, phác họa cảnh đẹp xuân sứ Huế
[ trích thơ ]
=>Cảm nhận của tác giả về mùa xuân thiên nhiên, mùa xuân quê hương :
+Bông hoa, con chim, dòng sông => không gian cao rộng
+Liên tưởng nhiều thi nhân đi trước dùng xuân ới các lòai hoa quý=> nhấn mạnh để nói lên xuân Huế.
+"Mọc" có tác dụng đạc biệt trong việc diễn tả sự vươn lên của lòai hoa lục bình-hoa mang sằc Huế.
+Tiếng gọi chim say đắm [trích thơ] => "ơi" "hót chi" => ngọt ngào của xứ Huế=>yêu quê.
+Đặc biệt của bài "Từng giọi...hứng"
trích dẫn một số ví dụ về cảm giác có thể chuyển thành thứ có thể cảm nhận bằng xúc giác.
b.Mùa xuân với con người và đất nước:
+Người lính và nông dân đều mang lại lợi ích cho đất nuớc
=>đất nước phát triển=> "Hối hả...xôn xao"=>khẩn trương, thúc giục
+Qúa trình đựng nuớc và giữ nước=>tự hào=> đẹp như vì sao.
c.Quay về lòng mình trong xuân "Ta làm con chim ... xao xuyến "
+Trách nhiệm đóng góp của mình :có thể là hoa, chi, hay một tiếng thanh vang đọng
=>khát khao cồng hiến cho đời, cho cách mạng
+một nốt trầm, không vút cao=> tự cho mình chỉ là một đóng góp nhỏ bé.
=>có ích, khiêm tốn
+"ta làm. ta nhập" lời tự nhủ với khát vọng cháy bỏng.
+Đặc biệt: xưng ta => từ các nhân đến tập thể, cộng đồng.
+sự khiêm tốn được thể hiện trong hình ảnh [một mùa xuân nho nhỏ...cho đời"
=>diểm sáng thẩm mĩ, cụ thể hóa thành vật xinh xắn=> sự đóng góp nhỏ bé vào cuộc đời rộng lớn.
=>không phô trương "lặng lẽ" "dâng" dù tóc xanh hay bạc
+Dẫn tới triết lí sống nhân sinh quan : Sống là phải cốgn hiến cho đời" =>trích vd của tố hữu.
=>di chúc đối với quê hương
d.Chúng ta :
+giống tác giả, đó cũng là nỗi lòng của mỗi chúng ta
=>phải sốgn đẹp và hữu ích cho đời\
=>giúp nhà thơ quên đi sự đau đớn của caí chềt, bệnh tật
=>lòng tin, lạc quan
=>được phổ nhạc.
3.KẾT BÀI:
Các bạn có thể ghi cảm nhận của mình hay bài học hay tìm hiểu thêm ...